Sau khi mất Trung Trung bộ và Tây Nguyên, quân đội Sài Gòn nỗ lực chốt giữ các tuyến phòng ngự ở miền Đông Nam bộ xung quanh thành phố Sài Gòn, đồng thời gia tăng hệ thống phòng thủ tại đồng bằng sông Cửu Long, nơi lực lượng của chúng gần như còn nguyên vẹn. Nguyễn Văn Thiệu dự tính, trong trường hợp không giữ được Sài Gòn, sẽ rút về cố thủ ở Cần Thơ, sau đó tìm cơ hội phản công tái chiếm, hoặc thu hẹp “lãnh thổ chế độ Việt Nam cộng hòa” tại đồng bằng sông Cửu Long. Quán triệt chủ trương của Bộ Chính trị về việc thực hiện đòn chia cắt chiến lược, Bộ Tư lệnh Miền chỉ đạo Binh đoàn cánh Tây Nam và lực lượng vũ trang Quân khu 8, Quân khu 9 đẩy mạnh hoạt động tác chiến áp sát các đô thị, khống chế chặt đường số 4.

Cùng với hoạt động của Binh đoàn cánh Tây Nam và lực lượng vũ trang Quân khu 8 trên đường số 4, các cuộc tiến công của Quân khu 9 trên mặt trận Cần Thơ và Vĩnh Trà đã góp phần giữ chân quân địch tại chỗ, từng bước cô lập đồng bằng sông Cửu Long với thành phố Sài Gòn.