(QK7 Online) - Dẫu biết rằng: “Thao trường là chiến trường”, nhưng sao lòng quặn thắt, đớn đau khi nghe hung tin gặp nạn của 2 máy bay Su-30MK2 và máy bay CASA-212. Dẫu biết là, khi người lính thực thi nhiệm vụ, thì sẵn sàng “vì nhân dân quên mình, vì nhân dân hi sinh”nhưng không thể ngăn dòng xúc cảm tuôn trào khi những đồng đội tôi: một hi sinh, chín mất tích!
Đồng đội của tôi ơi, hãy về đi! Cả đất nước đang ngóng trông tin tức các anh. Hàng triệu trái tim thổn thức, từng giờ, từng phút mong một điều huyền diệu xảy ra. “Cả Tổ quốc đang ngóng đợi các anh. Mau về nhanh giữ Nước, giữ bầu trời…”.
Chiến tranh đã lùi xa gần nửa thế kỷ. Nhưng giữa thời bình, những người lính vẫn thầm lặng hi sinh. Bởi nhiệm vụ của người lính không chỉ là trực tiếp cầm súng, mà còn là sự chuẩn bị, sẵn sàng trước mọi tình huống xảy ra. Đổ mồ hôi trên thao trường, không chỉ để bớt đổ máu trên chiến trường, mà còn để bảo đảm sẵn sàng bảo vệ sự bình yên cho Tổ quốc.
Không chỉ đổ mồ hôi trên thao trường hay trong huấn luyện, trong thời bình, người lính vẫn còn sẵn sàng đổ cả máu. Chưa ai quên vụ tai nạn trực thăng huấn luyện một năm trước tại Bình Chánh, Thành phố Hồ Chí Minh khiến 4 sĩ quan của Trung đoàn Không quân 917, Sư đoàn Không quân 370 hy sinh. Trước đó, máu cũng đã đổ tại huyện Thạch Thất, Hà Nội, khi chiến sĩ phi công thuộc Trung đoàn Không quân trực thăng 916, Sư đoàn Không quân 371 cố gắng điều khiển chiếc Mi 171 bay ra xa khu vực đông dân cư trước khi rơi. Vụ tai nạn quá thảm khốc khiến 20 trên tổng số 21 cán bộ, chiến sĩ hy sinh, 1 chiến sĩ bị thương tích nặng.
Và quên sao được ở hải đảo Trường Sa năm ấy, những trận cuồng phong của biển cả trong thập niên 90 đã cướp đi sinh mạng của rất nhiều cán bộ chiến sĩ canh gác trên nhà giàn. Giữa phong ba, bão tố càng làm sáng ngời thêm phẩm chất người lính Cụ Hồ, đó là sự kiên cường, quả cảm, đó là lòng vị tha, tình đồng chí, đồng đội: khi người lính nhường nhịn từng miếng lương khô, từng ca nước ngọt cuối cùng cho người ở lại trước khi thanh thản đi vào cõi vĩnh hằng.
Các đồng đội của tôi ơi! Các anh đã ra đi khi gia đình, đất nước và mọi người dân Việt Nam đang rất cần tới các anh. Máu xương các anh hòa vào biển thẳm, trời xanh, hòa cơn sóng vỗ, bất tử trường tồn cùng non nước quê hương. Sự hi sinh của các anh là tấm gương sáng, là sự truyền lửa, tiếp thêm niềm tin, ý chí, sức mạnh cho chúng tôi và bao người con đất Việt bảo vệ vững chắc chủ quyền biển đảo, bầu trời, chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc.