Nước cuồn cuộn đỏ ngầu đồng ruộng
Xác xơ cây
Hạt gạo lẫn trong bùn
Mưa trắng trời
Áo ướt lạnh rét run
Lên mái nhà
Nhìn tài sản trôi theo dòng lũ
Gió vô tình
Cắt ngang từng hơi thở
Xuôi theo con nước trắng đồng
Mái nhà nghiêng phập phồng
Cây trái chẳng còn bông
Ôi miền bắc
Tuổi thơ oằn mình trong gió
Nước mắt ai
Chưa khô lại chảy
Đồng bào ơi
Đau xót tận cõi lòng
Thương cụ già
Thương quá phận nhà nông
Bao khó nhọc
Ước mơ ngày thu hoạch
Bão đi qua
Bao bóng người giờ cô quạnh
Mong đất đá lúc cựa mình
Đừng cuốn thêm nữa sinh linh
Thái nguyên ơi
Nước ngập cả góc trời
Hỡi Tuyên quang
Lúc xé toang từng nẻo đường ngõ phố
Thương Sơn La
Bàng hoàng khi lũ về đêm... đá lở
Cuốn đi đồng bào tôi
Buốt giá con tim
Hải Phòng, Quảng Ninh, Hà Nội, Thái Bình
Thắt đau từng khúc ruột
Năm cửa ô
Dọc ngang từng con phố
Mới hôm qua
Sương còn đọng nụ hoa
Miền Bắc ơi
Tháng Tám giờ thu không chấp chới bay
Cúc họa mi
Ngát thơm mùi hoa sữa
Vắng tiếng rao đêm sân ga chiều muộn
Tháng Tám trời cong từng chiếc lá mong manh
Miền Bắc ơi kiên cường lá rụng vẫn còn cành
Đoàn kết, sẻ chia, biến đau thương thành sức mạnh.