có hai người hôn nhau
hai người rất trẻ
hãy im nghe
rì rầm đường phố
bên cửa sổ
có hai người
hôn nhau
Đêm chín rồi
rất khẽ
trăng ơi ghen nhé
có hai người
yêu nhau
Hoa dạ lý
dâng hương
đêm nay
hoa tinh tường hơn cả
Nhớ nghe hoa
mùi hương thật khẽ
Mặt trận đêm nay
bình yên
anh lính về thăm phố phường
Cô gái vừa tan ca
hai người đến với hoa
hôn nhau
bên cửa
có bao người
đang yêu
hoa nhé
đêm nay?
“Mặt đất còn chông gai/ Cuộc đời còn bão tố/Bao giờ anh đau khổ/ Hãy tìm đến với em”. Những câu thơ tràn đầy tình bao dung và độ lượng của một trái tim nhân hậu. Không những thế thơ tình Song Hảo còn lãng mạn mượt mà và đẹp đến trong ngần. Bài thơ “Bên cửa sổ” là một bài thơ như thế, bài thơ toát lên vẻ đẹp của một tình yêu bình dị nhưng trong sáng và cao đẹp giữa người lính trẻ vào mùa xuân trở về thăm phố phường vào những ngày mặt trận bình yên và thăm người yêu là cô thợ trẻ. Đó là vẻ đẹp của tâm hồn trẻ trung, đầy hoài bão và khát khao cống hiến. Bài thơ được viết theo thể thơ ngũ ngôn nhưng do cách sắp chữ, trình bày mà biến thành thơ tự do. Câu thơ lúc dài ngắn không đều, nhịp thơ lúc khoan, lúc nhặt, minh họa thích hợp tâm trạng rạo rực của hai người trong cuộc.
Hai câu thơ mở đầu giới thiệu khái quát về không gian gặp gỡ của hai nhân vật trong câu chuyện tình đầy lãng mạn: “Cao cao bên cửa sổ/ Có hai người hôn nhau”. Hình ảnh thơ đầy bất ngờ và thi vị và một thời gây tranh cãi khi lần đầu tiên trong số các bài thơ tiền chiến, Song Hảo đã diễn tả chân thực nụ hôn của những người yêu nhau. Ở cái thời phải gạt bỏ tình riêng vì cái chung thì điều tế nhị ấy gần như không được đề cập đến trong thơ ca. Ấy vậy mà nữ sĩ đưa vào thơ rất tự nhiên và nhẹ nhàng, hơn thế nụ hôn còn trở thành hình tượng chủ đạo và nổi bật được nhắc đi nhắc lại nhiều lần trong bài thơ. “Đêm chín rồi/ rất khẽ/ Trăng ơi, đừng ghen nhé/ Bên cửa sổ/ có hai người/ yêu nhau? Hoa dạ lý/ dâng hương/ đêm nay/ Hoa tinh tường hơn cả/ Nhớ nghe hoa/ mùi hương thật khẽ”. Những câu thơ được viết lên từ chính kỉ niệm của cuộc đời nữ sĩ trong một lần nữ sĩ được người ấy ghé thăm tại nơi ở là một căn gác trong cơ quan, phía dưới phòng ngủ có bụi hoa dạ lý. Đêm ấy hai người không ngủ, đứng bên cửa sổ, hoa dạ lý đẫm sương đêm tỏa hương bát ngát. Trên bầu trời trăng sáng vằng vặc, trong một không gian gợi tình những vần thơ bật lên như tiếng lòng của nữ sĩ. Có phải chăng vì thế mà dễ tìm thấy niềm đồng cảm với những trái tim của tình yêu!
Cũng là viết về tình yêu lứa đôi đấy thôi nhưng tình yêu trong thơ Song Hảo thanh khiết, bay bổng, trong sáng đến nhường nào. Và dường như, nhịp sống sôi động, gấp gáp của thường ngày cũng như chững lại, trầm lắng, thu hẹp lại trong hình ảnh của đôi bạn trẻ “Bên cửa sổ”. Giữa cuộc đời đầy vất vả, lo lắng, bon chen, hạnh phúc và đau khổ, niềm vui và nỗi buồn luôn song hành...người ta cần lắm những tình yêu trong sáng, sâu sắc với bản lĩnh vững vàng. Bài thơ của Song Hảo đã gửi gắm những điều giản dị đó đến với người đọc. Và khi bài thơ được kết hợp với âm nhạc thì ý thơ càng bay cao hơn, xa hơn. Mỗi lần mùa xuân ghé đến bên cửa sổ, những thanh âm của bài hát lại thêm một lần làm đắm say lòng người.