(QK7 Online) - Đất trời đã vào hè. Nắng đầu mùa lung linh như thắp sáng bao niềm vui trong tháng 4 này. Nắng lấp lánh trong từng ánh mắt, nụ cười. Nắng làm rạng ngời thêm đôi má thiếu nữ. Nắng như đọng trên những bờ vai, lồng ngực căng tràn sức sống. Nắng như cơn men say, rạo rực đón mừng những chiến công của dân tộc: 42 năm giải phóng Miền Nam thống nhất Tổ quốc, 63 năm chiến thắng Điện Biên …
Sắc màu thành phố Hồ Chí Minh
Tổ quốc đã vươn qua những cuộc trường chinh. Gần nửa thế kỷ thống nhất và dựng xây đất nước. “Việt Nam từ máu lửa - rũ bùn đứng dậy sáng loà”… Ta đã vụt lớn lên ngang tầm lịch sử. Hồn Việt toả sáng trên con đường thông tuệ của Đảng. Những cánh đồng nặng ắp màu xanh, những ống khói đang vươn tới những tầm cao. Cờ đỏ sao vàng phấp phới bay khắp nẻo, từ bản làng xa xôi hay phố phường nhộn nhịp cho đến biên cương, hải đảo… như minh chứng cho sự cất cánh diệu kỳ của dân tộc. Trong những kỳ tích đó, ta như thấy ẩn hiện đâu đây hơi thở của cha anh ta thuở trước. Vẫn văng vẳng tiếng bước chân hùng tráng ngày ấy: “31 triệu dân - tất cả hành quân - tất cả thành chiến sĩ”. Kẻ thù nào dám ngăn bước của cả một dân tộc! Cho dù chúng có tàn bạo hung hãn; cho dù chúng với trang bị tối tân từ “hàng rào điện tử’ cho đến B52 hay “Bê” gì đi nữa vẫn không thể nào dìm được chân lý : Không có gì quý hơn độc lập tự do…
Và ta vẫn còn như nghe âm vang tiếng hò reo dậy sóng của 5 cánh quân tiến về Sài Gòn của mùa Xuân năm ấy. Cả đất trời vỡ oà khúc ca khải hoàn. Nước mắt chen lẫn nụ cười. Triệu triệu trái tim thổn thức trong âm vang chiến thắng…
Xe tăng húc đổ cổng dinh Độc lập ngày 30/4/1975. Ảnh tư liệu
Để đến bây giờ, trong tháng 4 lịch sử này, đi trên những con đường thẳng tắp, thênh thang giữa những phố phường đông vui náo nhiệt, lạc giữa rừng cờ và hoa ta ngỡ còn mơ. Hạnh phúc và niềm vui nào bằng khi ta vẫn vững vàng tiếp bước cha anh. Kì tích lại nối tiếp những kì tích. Từ nông thôn đến thành thị, từ đồng bằng đến biên cương, hải đảo đã tạc nên một dáng hình vững vàng, hào sảng. Nhưng một dân tộc anh hùng vẫn biết mình không tự dừng bước, thỏa mãn. Tất cả chỉ mới bắt đầu trên hành trình văn minh, hạnh phúc. Dẫu còn những khó khăn, gian truân, dẫu kẻ thù vẫn còn luôn dòm ngó, hăm he. Và vẫn biết rằng những nguy cơ và thách thức đang ngăn đường cản lối. Nhưng chẳng hề chi khi Đảng và dân đồng bước, đồng lòng. Sức mạnh của niềm tin, sức mạnh của đoàn kết, sức mạnh của trí tuệ sẽ nhân lên và toả sáng cùng nội lực con Lạc cháu Hồng. Đó cũng chính là những điểm tựa, là niềm tin cho sức mạnh Việt Nam thêm tỏa sáng trên con đường hội nhập hôm nay. Một lần nữa, ta vẫn luôn tin rằng : “Chẳng kẻ thù nào ngăn nổi bước ta đi…”
Nguyễn Bắc