Tuổi hai mươi làm sao không tiếc
Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc”
Chiến tranh đi qua, biết bao nhiêu lớp lớp thanh niên đã ngã xuống, họ đã dâng trọn tuổi thanh xuân cho Tổ quốc tự do, đất nước nở hoa độc lập. Họ ngã xuống và mãi mãi tuổi đôi mươi. Tuổi đầy khát khao, hoài bão. Các anh đã ngã xuống để Tổ quốc được bay lên…
Những hình ảnh cao đẹp đó mãi mãi không quên và không được phép lãng quên…
Tháng 7 linh thiêng. Đất trời Sài Gòn mấy hôm nay mưa lớn. Từng đợt mưa như gợi nhớ lòng người về những năm tháng hào sảng, về những mất mát đau thương và trách nhiệm với quá khứ. Với dân tộc VN, tháng 7 là tháng tri ân những người nằm xuống cho Tổ quốc bình yên, cho nhân dân hạnh phúc. Tháng 7 về, lòng ta như chùng lại, dành ít phút mặc niệm tưởng nhớ đến bao lớp người, bao đồng đội đã mãi mãi không trở về.
Tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ
Tháng 7 linh thiêng...
Tháng 7, từ Bắc vào Nam, từ Ngã ba Đồng Lộc, Thành cổ Quảng Trị, Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, địa đạo Củ Chi, Nghĩa trang liệt sĩ thành phố Hồ Chí Minh..., những địa danh lịch sử, những nghĩa trang liệt sĩ tấp nập những đoàn người thăm viếng. Hương và hoa hòa quyện, lan tỏa trong chốn linh thiêng như nghĩa cử tri ân thành tâm của bao người.
Và tháng 7 này trên đất miền Đông, Nghĩa trang liệt sĩ Long An, Nghĩa trang liệt sĩ Tây Ninh, Bình Phước, Đồng Nai… lung linh cờ hoa, trang trọng đón các liệt sĩ trở về sau bao năm tìm kiếm, qui tập. Bao năm mưa nắng, lạnh lẽo trên xứ người, giờ đây các anh đã trở về với đồng đội, với đất mẹ yêu thương. Tổ quốc vinh danh, đời đời ghi nhớ các anh!
Tháng 7 ở lại, nhưng sự linh thiêng, tri ân luôn kết nối, lan tỏa. Và những nghĩa cử để tri ân những anh hùng, liệt sĩ, những thương binh, bệnh binh... vẫn đang tiếp tục. Đó cũng cũng chính là tình cảm, trách nhiệm và lẽ sống của mỗi chúng ta hôm nay và mai sau.