Trong những năm chống Mỹ, cứu nước, ông 2 lần vào Trường Sơn làm nhiệm vụ phóng viên quân sự của Báo Nhân Dân tại Trường Sơn và mặt trận Trị - Thiên - Huế. Một số bài thơ dưới đây được chọn trong tập thơ thứ 10 của ông - Tập Chồi Biếc vừa được Nhà xuất bản Văn học ấn hành đầu tháng 3-2022.
Trên dải đất hình chữ S bên biển Đông
Có bao bản tình ca vang lên từ miền xa thẳm
Những chị em thanh niên xung phong lấy thân mình làm chiếc cầu qua sông
Cho những đoàn xe ra trận
Những người lính tạm biệt người thương
Không kịp trao nụ hôn trong giờ tiễn biệt
Và họ đã ngã xuống ở cửa ngõ Sài Gòn trước lúc bình minh
Đất nước hết địch họa, lại dồn dập tai ương
Giông bão dập dồn miền Trung năm tháng
Người bị sóng cuốn trôi
Người bị đất lấp vùi
Và người đi cứu người, cũng cùng chung số phận!
Nước mắt cạn vơi
Nhường những nụ cười
Khi xóm, thôn bình yên trở lại
Khi những bản tình ca tươi mới
Được cất lên từ muôn nơi
Cho tình yêu tiếp tục đâm chồi!
Dân tộc tôi trường tồn, bất diệt
Nhờ những bản tình ca nối nhau sinh sôi.
Ngôi nhà tình thương
“Ngôi nhà tình thương” mọc lên từ đau thương
Của vị tướng về hưu đã chục năm có lẻ
Cùng những tấm lòng hảo tâm khắp ngả…
Vị tướng già đã trải qua những năm tháng chiến tranh
Từng tự tay chôn đồng đội hy sinh
Nhưng lần này, trái tim ông quặn thắt bao đêm
Trước mất mát quá lớn lao do đại dịch bạo tàn!
Nước mắt rưng rưng, ông nhận hàng chục trẻ mới sinh
Vừa khóc chào đời, mẹ đã về cõi âm ngay sau đó
Cả những trẻ mồ côi, cơ nhỡ
Ông đón về đây thành đại gia đình!
Biết bao gánh nặng đè trên lưng vị tướng
Nuôi những phận người mang số phận éo le
Ngày ngày những túi gạo, mớ rau, hộp thuốc…
Gửi tới ông với tấm lòng sẻ chia
Trong biệt ly, xa xót âm thầm
Tình người như lửa hồng đêm lạnh
Đẩy lùi gian lao, thắp lên hy vọng
Từ chính những ngôi nhà tình thương!
Mường Phăng ngày đầu đông
(Tưởng nhớ vong linh các chiến sĩ hy sinh ở chiến dịch Điện Biên Phủ)
Em chộn rộn cùng anh thăm Mường Phăng
Ngày đầu đông trời vời vợi cao xanh
Đất vàng rộm vạt dã quỳ dưới nắng
Em tưởng chúng mình lạc giữa Tây Nguyên!
Đã 67 mùa xuân
Căn phòng chỉ huy của vị Tổng Tư lệnh Điện Biên
Hơi ấm từ ông như vẫn đang tỏa lan từng vách liếp
Cả những chiến hào đã phủ rêu xanh!
Bỗng da diết nỗi nhớ người ông
Ngoài tuổi bát tuần đâu quên từng chi tiết
Ngày kéo pháo vào, ngày lại kéo pháo ra, chưa vội đánh
Tô Vĩnh Diện lấy thân mình chèn pháo trong đêm
Đây hồ Loọng Luông, còn gọi hồ “Đại tướng”
Dốc Nà Nhạn, Tà Lèng in dấu chân người lính
Bỏ lại phía sau vợ con, gia đình thân thiết
Để hôm nay bản Che Căn, Che Phai… thành khu du lịch cộng đồng
Những đôi uyên ương nườm nượp đến đây ghi hình ngày cưới
Hoa dã quỳ là chứng nhân hạnh phúc
Giữa đất trời Tây Bắc vào đông
Nơi những nén nhang vẫn nghi ngút trên các mộ liệt sĩ vô danh!