Cũng không có lấy một đồ ăn quý
Khi ngồi ăn còn không bàn, không chiếu
Đến cả cơm cũng còn thiếu, nhường nhau...
Nhưng chúng tôi chẳng tính toán gì đâu
Không hơn thiệt không để đầu so sánh
Hay nhìn sang nơi xa hoa tị nạnh
Đơn giản bởi tâm hồn tôi trong sạch
Sống tròn đầy mang nhân cách Việt Nam
Chúng tôi chỉ nghĩ cho những việc làm
Sao trọn nghĩa bao hàm trong chữ hiếu
Sẽ có mặt khi dân mình còn thiếu
Để ấm đầy cho muôn triệu trái tim...
Chẳng kể công luôn cống hiến hết mình
Nguyện ra sức hết lòng trung với nước
Lý tưởng vững, mắt luôn nhìn phía trước
Đau đáu lòng cho dân tộc bình yên,
Chân chúng tôi bước trải khắp mọi miền
Sẽ mãi mãi là con hiền đất mẹ
Bữa cơm vội đồng đội ơi ngon nhé!
Ấm lòng mình tim cất khẽ: Việt Nam!