Ngày 21/6/1925, tại Quảng Châu, Trung Quốc, Bác sáng lập ra Báo Thanh Niên – Cơ quan của tổ chức Hội Việt Nam cách mạng Thanh Niên. Đây là tờ báo cách mạng Việt Nam đầu tiên do Bác Hồ sáng lập, chỉ đạo và biên tập chính. Từ tháng 02/1922 ở Pháp đến tháng 11/1941, về nước hoạt động Bác trực tiếp tổ chức, sáng lập, biên tập nội dung, trình bày và phát hành 8 tờ báo chủ lực của cách mạng nước ta. Gồm các báo “Le Paria” (Người cùng khổ) – 1922; “Thanh Niên” – 1925; “Công Nông” – 1926; “Lính cách mạng” – 1929; “Tạp Chí Đỏ” và “Thân ái” – 1930; “Việt Nam độc lập” – 1931; “Cứu quốc” – 1931.
Những bài báo của Bác viết rất giản dị, dễ hiểu mà sâu sắc. Bác viết nhiều thể loại: Tin ngắn, chính luận, trào phúng, ký, tuyên ngôn, hiệu triệu, thơ tự sự, trữ tình. Người viết báo suốt cả cuộc đời làm cách mạng. Bài báo cuối cùng của Người là: “Nâng cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân”. Bác rất coi trọng công tác báo chí, Người cho rằng báo chí là người tổ chức quần chúng làm cách mạng. Bác còn trực tiếp dạy chữ quốc ngữ cho một số anh chị em trong cơ quan và gia đình cơ sở cách mạng.
Tại Đại hội Hội Nhà báo Việt Nam lần thứ II (16/4/1959), Người chỉ rõ: “Báo chí ta không phải để cho một số ít người xem, mà để phục vụ Nhân dân, để tuyên truyền giải thích đường lối chính sách của Đảng và Chính phủ”. Tại Đại hội lần thứ III của Hội Nhà báo Việt Nam (08/9/1962), Bác đến thăm và nói chuyện với đại hội, Bác nói: “Cán bộ báo chí cũng là chiến sĩ cách mạng, cây bút, trang giấy là vũ khí sắc bén của họ. Để làm trọn nhiệm vụ vẻ vang của mình, cán bộ báo chí phải tu dưỡng đạo đức cách mạng, cố gắng trau dồi tư tưởng, nghiệp vụ và văn hóa, chú trọng học tập chính trị để nắm vững chủ trương, chính sách của Đảng và Chính phủ, đi sâu vào thực tế, đi sâu vào quần chúng lao động”…
Người viết trong tác phẩm “Sửa đổi lối làm việc”: “Chúng ta muốn tuyên truyền quần chúng, phải học cách nói của quần chúng mới lọt tai quần chúng, viết dài mà rỗng thì không tốt, viết ngắn mà rỗng cũng không hay. Chúng ta phải chống tất cả những thói rỗng tuếch”. Người từng nhắc nhở: “Phải đặt câu hỏi: Viết cho ai? – Viết cho đại đa số công – nông – binh. Viết để làm gì? – Để giáo dục, giải thích, cổ động, phê bình, để phục vụ quần chúng”. Người căn dặn không những phải viết có nội dung mà phải viết làm sao để tất cả người đọc ai cũng hiểu được nội dung mình viết. Người nhắc nhở đã là nghề nghiệp báo chí phải cẩn thận suốt đời: “Không biết rõ, hiểu rõ, chớ nói, chớ viết, chớ viết càn. Khi viết xong một bài báo, một bản báo cáo hoặc thảo một bài diễn văn, nhất định phải đọc đi đọc lại vài lần. Mình tự phê bình bài của mình, hỏi ý kiến đồng chí khác. Những câu, những chữ thừa vô ích bỏ đi”; “Viết phải thực”; “Nói có sách, mách có chứng”… Để làm tròn nhiệm vụ của mình, Bác yêu cầu đội ngũ cán bộ báo chí phải không ngừng học tập để nâng cao hiểu biết về chính trị và trình độ chuyên môn.
Chặng đường 96 năm qua, báo chí cách mạng Việt Nam không ngừng phát triển lớn mạnh. Kết quả đó nói lên sự đóng góp đáng kể của đội ngũ làm báo trong cả nước. Chất lượng mỗi bài báo đều do đội ngũ những người cầm bút quyết định. Nhân dịp kỷ niệm, ôn lại truyền thống Ngày báo chí cách mạng Việt Nam (21/6), những lời dạy của Bác Hồ là bài học sâu sắc đối với những người cầm bút chúng ta.