Đám cưới một linh hồn
Người chiến binh để lại một chân trên
cánh đồng Chó ngáp (*)
Nửa đời bôn ba chắp nối một lời nguyền
Gặp lại người yêu giữa Trường Sơn ngàn bia mộ
Lời hẹn ba mươi năm
Giờ hóa cỏ xanh rờn....
Anh đã ngoại ngũ tuần
Người yêu anh vẫn trẻ
Anh cưới em
Anh cưới một linh hồn
Bông huệ trắng thơm tím chiều hoang vắng
Ly rượu buồn
Anh tưới đẫm hoàng hôn...
Giờ thì em đã vu quy
Em đã vu quy
Như lời xưa hai đứa mình hẹn ước
Mà bên anh hư ảo một hình hài
Trời xanh ngắt
Mây giăng tà áo cưới
Dấu chân tròn
Lá rừng xanh mắt ai.....
VŨ BÌNH LỤC
(*) Một địa danh nổi tiếng ở Nam Bộ
|
(QK7 Online) - Chiến tranh trên đất nước hình chữ S đã qua đi khá lâu rồi, nhưng những câu chuyện về chiến tranh, về những người lính vẫn còn được nhắc mãi. Nói đến chiến tranh là mất mát, hi sinh nhưng còn có những điều vượt lên trên cái chết, đó là tình yêu của những người lính. Đọc bài thơ Đám cưới một linh hồn của tác giả Vũ Bình Lục chúng ta sẽ cảm nhận điều đó rõ hơn bao giờ hết. Tác giả Vũ Bình Lục sinh năm 1948, xuất thân từ quê lúa Thái Bình, lớn lên vào quân ngũ hoạt động ở chiến trường Tây Nguyên rồi xuất ngũ trở thành nhà giáo. Cho đến nay đã đến tuổi thất thập nhưng nhà thơ, nhà giáo, nhà nghiên cứu phê bình văn học Vũ Bình Lục vẫn không ngừng sáng tạo. Có thể xem ông như một tấm gương lao động nghệ thuật miệt mài, chuyên cần nhưng cẩn trọng, khiêm nhường.
Tình yêu của những người lính đã được nhắc đến nhiều trong những thi phẩm, có tình yêu thanh khiết nhẹ nhàng của những rung động đầu đời trong bài thơ Hương thầm của nữ sĩ Phan Thị Thanh Nhàn, có những tình yêu cháy bỏng nỗi nhớ nhung người vợ nơi quê nhà trong bài Nhớ của Hồng Nguyên, có cái bịn rịn chia xa đầy lưu luyến trong Cuộc chia ly màu đỏ của Nguyễn Mỹ...Cũng là viết về tình yêu của người lính nhưng bài thơ của Vũ Bình Lục đem đến một cảm xúc khác cho người đọc. Một cảm xúc rưng rưng, nghẹn ngào trước tình yêu cao đẹp và đầy giá trị nhân văn của: “Người chiến binh để lại một chân trên cánh đồng Chó ngáp/ Nửa đời bôn ba chắp nối một lời nguyền”. Những câu thơ mở đầu đã gợi lên niềm xót xa thương cảm bởi sự khốc liệt của chiến tranh, anh không còn nguyên vẹn hình hài nhưng có một lời nguyền không hề thay đổi, lời nguyền: Anh cưới em! Điều tưởng chừng bình dị trong cuộc sống đời thường của bất cứ một ai với khát khao hạnh phúc chính đáng đó thì lại trở nên không tưởng với người chiến binh bởi em đã không còn nữa. Anh và em đã thuộc về hai thế giới khác nhau, hiện thực đớn đau được thể hiện qua những câu thơ giản đơn tưởng như dửng dưng mà thực chất lại ngập tràn cảm xúc. “Lời hẹn ba mươi năm/ Giờ hóa cỏ xanh rờn/ Anh đã ngoại ngũ tuần/ Người yêu anh vẫn trẻ”. Chỉ có với người sống mới già đi vì thời gian trôi đi nhanh quá, với người đã mất thời gian có nghĩa lí gì đâu. Em mãi mãi là tuổi đôi mươi trong trái tim người chiến binh ấy cũng giống như tình yêu vĩnh cửu không thể chia lìa bởi thời gian hay cái chết. Điều đó được chứng minh bằng một đám cưới tưởng chừng như rất phi lí hoang đường: “Anh cưới em/ Anh cưới một linh hồn.”
Đám cưới không có pháo nổ, hoa hồng mà chỉ có “Bông huệ trắng thơm tím chiều hoang vắng/ Ly rượu buồn anh tưới đẫm hoàng hôn”, câu thơ có buồn, có gợi cảm xúc rưng rưng xúc động trong lòng người đọc nhưng không gợi nỗi xót xa bi lụy mà vẫn ngời lên vẻ đẹp nhân văn của tình yêu nồng nàn vĩnh cửu. “Giờ thì em đã vu quy/ Em đã vu quy”, ý thơ được lặp lại hai lần khẳng định lời nguyền đã được thực hiện. Anh và em đã trở thành vợ chồng trong sự chứng kiến của đất trời “Trời xanh ngắt/ Mây giăng tà áo cưới/ Dấu chân tròn...lá rừng xanh mắt ai!”. Đám cưới giữa người sống và một người đã khuất, cuộc hôn nhân kì lạ này đã khẳng định một điều rằng: tình yêu đích thực vẫn tồn tại trên cõi đời này và không bao giờ biến mất. Chính tư tưởng nhân văn cao đẹp này đã tạo nên giá trị nhân bản của thi phẩm. Giữa cuộc sống bộn bề đầy lo toan của thời bình, người ta có thể giây phút nào đó lãng quên đi, thậm chí mất đi niềm tin vào vẻ đẹp của tình yêu. Nhưng từ những vần thơ như bài thơ Đám cưới một linh hồn đem đến cho chúng ta một niềm tin rằng: cuộc sống này tươi đẹp biết bao bởi những sắc thái tình yêu, sự trường tồn của tình yêu!
Dương Anh