Sáng mùng hai Tháng Chín
Hôm nay, sáng mồng hai tháng chín,
Thủ đô hoa, vàng nắng Ba Đình.
Muôn triệu tim chờ, chim cũng nín,
Bỗng vang lên câu hát ân tình:
Hồ Chí Minh ! Hồ Chí Minh !
Người đứng trên đài lặng phút giây,
Trông đàn con đó vẫy hai tay.
Cao cao vầng trán Ngời đôi mắt,
Độc lập bây giờ mới thấy đây !
Người đọc Tuyên ngôn. Rồi chợt hỏi:
Đồng bào nghe tôi nói rõ không ?
Ôi ! Câu hỏi hơn một lời kêu gọi,
Rất đơn sơ mà ấm bao lòng !
Cả muôn triệu một lời đáp: Có !
Như Trường Sơn say gió biển Đông.
Vâng ! Bác nói, chúng con nghe rõ,
Mỗi tiếng Người mang nặng non sông.
Trời bỗng xanh hơn, nắng chói lòa,
Ta nhìn lên Bác, Bác nhìn ta.
Bốn phương chắc cũng nhìn ta đó,
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa!
Tố Hữu
|
(QK7 Online) - Chúng ta đang sống trong những ngày mùa thu lịch sử, cuộc cách mạng tháng Tám năm 1945 đã mở ra một kỉ nguyên mới - kỉ nguyên độc lập tự do cho dân tộc. Dù hơn 70 năm đã trôi qua, nhưng cứ đến những ngày kỷ niệm Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam trái tim mỗi người dân lại dâng trào cảm xúc như được sống lại những ngày đầu nước cộng hòa non trẻ vừa mới ra đời. Ngày 2-9-1945 trở thành cột mốc chói lọi của dân tộc Việt Nam khi Chủ tịch Hồ Chí Minh bước lên lễ đài ở quảng trường Ba Đình để đọc bản Tuyên ngôn độc lập. Sự kiện trọng đại và vẻ vang đó đã đi vào lịch sử, vào thơ ca nhạc họa với niềm tự hào bất tận. Và có lẽ hàng triệu người dân Việt Nam đều biết đến bài thơ “Sáng mùng hai tháng chín” của nhà thơ Tố Hữu bởi một lẽ giản đơn bài thơ đã ghi lại được thời khắc lịch sử của dân tộc.
Tố Hữu ( 1920-2002) - cánh chim đầu đàn của nền thơ ca cách mạng Việt Nam- đã được sống trong những ngày cả nước ta nổi dậy giành chính quyền, được trải qua cảm giác hồ hởi, phấn khởi, xúc động nghẹn ngào của triệu triệu trái tim khi đất nước được tự do độc lập. Những vần thơ được viết ra bằng chính những cảm xúc thực của nhà thơ vì thế mà có sức lay động sâu xa: “Hôm nay sáng mùng hai tháng chín/ Thủ đô hoa vàng nắng Ba Đình/ Muôn triệu tim chờ, chim cũng nín? Bỗng vang lên tiếng hát ân tình”. Đất nước trong ngày độc lập tươi đẹp làm sao, nắng như vàng hơn, gió vi vu thổi như hòa cùng nhịp đập của hàng triệu triệu trái tim.
Không phải ngẫu nhiên nhà thơ Tố Hữu được mệnh danh là “Người thư ký trung thành của lịch sử cách mạng Việt Nam”. Ông đã ghi lịch sử bằng thơ, đọc thơ ông chúng ta thấy được không khí của buổi mít tinh trọng đại của dân tộc tại quảng trường Ba Đình ngày Bác Hồ đọc tuyên ngôn độc lập. Và đặc biệt hình ảnh vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam hiện lên thật gần gũi thân thương: “Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh/ Người đứng trên đài lặng phút giây/ Trông đàn con đó vẫy hai tay/ Cao cao vầng trán ngời đôi mắt/ Độc lập bây giờ mới tới đây”. Sự vĩ đại của Chủ tịch Hồ Chí Minh được tạo nên từ những điều giản dị nhất. Trong buổi lễ trang trọng đó khi đang đọc Tuyên ngôn độc lập, Bác dừng lại ân cần hỏi: “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”. Một cử chỉ đơn sơ mà làm ấm lòng bao thế hệ, để mỗi khi nhớ về Người mỗi chúng ta lại trào dâng niềm thành kính rưng rưng. Bài thơ không cầu kì về ngôn từ, rất dễ đọc, dễ thuộc, nhịp điệu thơ nhanh mạnh dồn dập thể hiện niềm vui tươi, phấn khởi trong cảm xúc của nhà thơ. Tố Hữu đã cất lên tiếng nói chung của hàng triệu người dân Việt trong ngày lễ trọng đại của toàn dân tộc.
Dù thời gian có trôi qua bao nhiêu lâu đi chăng nữa, thời gian có thể khiến người ta lãng quên đi nhiều điều, nhưng ngày Tết độc lập, ngày 2-9, cùng với những chiến công rực rỡ của dân tộc ta vẫn còn mãi với thời gian. Nhân ngày 2-9 năm nay, đọc lại bài thơ “Sáng mùng hai tháng chín” của nhà thơ Tố Hữu để nhớ lại những ngày đã qua và suy ngẫm về những ngày sẽ tới. Có được những tháng ngày bình yên và hạnh phúc như hôm nay, cha ông chúng ta đã phải đổ bao máu xương để giành lấy. Tuổi trẻ chúng ta có quyền tự hào về truyền thống kiên cường bất khuất của dân tộc. Chúng ta may mắn không phải chứng kiến cảnh đất nước chia cắt, súng đạn và chiến tranh. Vậy mỗi chúng ta phải làm gì để xứng đáng với cha anh? Phải làm gì để viết tiếp những trang lịch sử vẻ vang ấy? “Đừng hỏi Tổ Quốc đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta đã làm gì cho To Quốc hôm nay!”
Như Mai