(QK7 Online) - Trời lại “rang” đất quê ta.
Mẹ ơi! Thương lắm, thân già héo hon.
Một đời cơ cực cháu con
Đủ lông, đủ cánh, “chuồn chuồn” nó bay.
Tảo tần mẹ vẫn đất này
Cơm chan bão lũ, khát đầy nắng nung
Thân gầy, chẳng uốn mà còng
Nắng mưa cứ mặc, mẹ không buồn phiền.
Đất người, lành mát dịu êm
Chiều nay, sao bỗng thấy “thèm” nắng quê?
Ra đi đã nguyện câu thề
Nhục vinh, đói rách chẳng hề đổi thay
Quê hương, ơn nghĩa cao dày
Lời ru mẹ vẫn tháng ngày theo con.
Xa quê ba chục năm tròn,
Mẹ ơi! Sao vẫn “trẻ con” thế này?
Ngồi buồn, nhớ mẹ chiều nay
Gửi cơn gió mát, thoảng bay về nhà.
Lê Quang