(QK7 Online) - Trước đây, mình nghĩ rằng cuộc đời mình không cần phải quá rực rỡ. Chỉ cần “làm lá và lặng lẽ xanh” thôi, sống giản dị và bình yên. Nhưng từ ngày ấy, mình nhận ra, cuộc đời mình đâu chỉ có những ngày lặng lẽ. Mỗi bước chân mình đi, mỗi nhịp thở mình có, đều đang viết nên một hành trình rực rỡ.
Đại tướng Phan Văn Giang, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Bí thư Quân ủy Trung ương, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng; Trung tướng Nguyễn Trường Thắng, Ủy viên Trung ương Đảng, Ủy viên Quân ủy Trung ương, Tư lệnh Quân khu thăm, động viên Khối đứng dân quân tự vệ huấn luyện diễu binh, diễu hành.
Mình là Anh Thư, 22 tuổi. Trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, khi mà tình yêu nước của tụi mình cháy bỏng hơn bao giờ hết, mình đã may mắn trở thành một phần trong buổi Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Khối dân quân tự vệ huấn luyện.
Mình trong khối đứng dân quân tự vệ – một trong các lực lượng đại diện cho ý chí tự lực, tự cường và tinh thần sẵn sàng chiến đấu bảo vệ quê hương. Khối mình tập luyện dưới cái nắng oi ả của miền Nam, mồ hôi nhễ nhại, nhưng đó là cái nắng của tự hào, của sự kiên cường. Khi chứng kiến các khối Quân đội, Công an và các lực lượng khác diễu qua lễ đài, mình cảm nhận rõ hơn bao giờ hết, lòng yêu nước của tụi mình đã hòa chung nhịp bước, mỗi bước đi là nhịp thở của non sông.
Khi nhìn lên lá cờ tung bay, mình hiểu rằng để có được lá cờ đỏ sao vàng, bao thế hệ cha anh đã hy sinh biết bao xương máu. Và giờ đây, tụi mình, những người trẻ, được đứng dưới màu cờ đỏ thắm, là một phần của dân tộc, là đại diện cho thế hệ tiếp nối truyền thống oanh liệt của cha ông. Trong khoảnh khắc ấy, mình cảm nhận niềm tự hào dâng trào trong tim, khi mình không chỉ là một sinh viên, mà là một phần của sức mạnh đất nước.
Chiến sĩ dân quân Anh Thư, Khối đứng dân quân tự vệ.
Thanh xuân của tụi mình, rực sáng trên những hàng quân thẳng tắp. Dưới cờ đỏ sao vàng, mình không chỉ cảm nhận được sức mạnh của lịch sử, mà còn cảm nhận được sức mạnh của chính mình. Mình đứng đó, không thể tin rằng mình có thể vững vàng như vậy. Giữa bao la đất nước, mình nhỏ bé, nhưng trái tim mình trọn vẹn yêu thương. Một lần đứng dưới màu cờ, cả đời không quên.
Anh Thư